Chuyển tới nội dung
Home » Những Lời Thông Minh từ Tổ Pháp Nhiên

Những Lời Thông Minh từ Tổ Pháp Nhiên

  • bởi

Tâm Tán-Loạn Và Tán-Tâm Niệm-Phật

Tâm của chúng ta thường bị loạn lạc khi sống trong thế gian này. Nếu nói rằng chỉ khi ta bỏ tâm tán-loạn mới có thể vãng-sinh, thì điều đó là không hợp lý. Niệm-Phật trong tâm là điều đáng quý của tâm-tán Bổn-Nguyện. (Ảnh minh họa)

Thanh-Tịnh Tâm Trước Khi Niệm-Phật

Trước khi Niệm-Phật, ta cần làm cho tâm của mình thanh-tịnh bằng cách loại bỏ các tội lỗi. Thường xuyên Niệm-Phật sẽ tiêu-diệt tội-chướng. (Ảnh minh họa)

Danh-Lợi Và Đa Đường Dữ

Đối Mặt Với Đa Đường Dữ

Danh-lợi là cái dây trói của chuỗi sinh-tử và cũng là lưới sắt để vướng vào ba đường dữ. Xưng-danh là đôi cánh mang ta lên chín tầng liên-đài vãng-sinh. Nếu đã có số phận khó khăn, thì việc rơi vào ba đường dữ là đáng tiếc vô-cùng! (Ảnh minh họa)

Nguyên-Không Và Niệm-Phật

Nguyên-Không như một đứa trẻ không biết gian trường, một người ngu không biết thị phi; chỉ biết niệm-Phật sẽ đạt được vãng-sinh. Đức Di Đà tự mình khuyên ta niệm-Phật để được vãng-sinh, Đức Thích Ca cũng khuyên ta niệm-Phật để đạt được vãng-sinh. Nguyên-Không chỉ tin tưởng vào điều này, mọi chuyện khác đều không biết. (Ảnh minh họa)

Xưng-Danh Và Niệm-Phật

Những đệ tử của một vị thầy không nên ám-mưu, ưa lý luận. Người tu mà xưng danh Niệm-Phật nên trở thành kẻ không biết gì, không quan tâm tới thị phi, chỉ để tâm Niệm-Phật. Nghe rằng chỉ cần một niệm, mười niệm cũng đủ để vãng-sinh rồi lơ là chuyện Niệm-Phật, đó là tín-chướng ngại hạnh. Nghe rằng niệm niệm chẳng rời thì nghĩ rằng một niệm sẽ vãng-sinh bất định, đó là hạnh-chướng ngại tín. Tin thì tin rằng một niệm cũng vãng-sinh, và cần siêng năng xưng danh Niệm-Phật suốt đời. (Ảnh minh họa)

Lâm-Chung Chánh-Niệm Của Phật Di Đà

Người ta thường nghĩ rằng chỉ cần niệm-Phật trong lâm-chung chánh-niệm thì Phật Di Đà sẽ lai-nghinh. Nhưng Nguyên-Không không nhất thiết là như vậy. Lâm-chung chánh-niệm là do Phật lai-nghinh. Bởi vì kinh Xưng Tán Tịnh Độ đã viết rằng: “Từ bi gia hộ khiến tâm chẳng loạn”. Khi tin tưởng vào Bổn Nguyện và niệm-Phật, ta không cần hoài nghi về lâm-chung chánh-niệm. Phật lai-nghinh chính là để người tu được chánh-niệm trong lâm-chung. (Ảnh minh họa)

Niệm-Phật Và Tạo Ác-Nghiệp

Tạo Ác-Nghiệp

Mọi người nghĩ rằng vì Bổn-Nguyện không loại trừ kẻ ác, nên ta có thể tạo ác-nghiệp. Đáp lại, Phật A-Di-Đà không bỏ rơi kẻ ác, nhưng những người tạo ác-nghiệp không thể coi mình là đệ-tử của Phật. Tất cả Phật-Pháp đều để giúp chúng ta khắc-phục sự ác, vì người thế-gian không dễ gì làm được điều đó, nên được khuyên niệm-Phật để diệt tội. (Ảnh minh họa)

Thương-Xót Và Khuyên-Niệm

Phật A-Di-Đà thương-xót toàn bộ chúng sinh, dù là người thiện hay ác, Ngài đều cứu độ. Tuy nhiên, Ngài vui mừng khi thấy người lành và thương-xót khi thấy kẻ ác. (Ảnh minh họa)

Hai Điều Quan Trọng Trong Tu Tịnh-Độ

Trước hết, người tu Tịnh-Độ cần nhớ hai điều sau:

  • Vì những người có duyên, chúng ta nên công đức bằng cách giảng dạy Tịnh-Độ dù phải hy sinh cả tài sản và sinh-mệnh.
  • Vì sự vãng-sinh của mình, chúng ta cần xa lìa mọi phiền-nhiễu và tập trung vào việc Niệm-Phật. Ngoài hai điều đó, chúng ta không cần suy tính điều gì khác. (Ảnh minh họa)

Bỏ Ác Tu Thiện Và Niệm-Phật

Người thường nghĩ rằng việc Niệm-Phật trong khi bỏ ác tu thiện không bằng việc Niệm-Phật theo ý-chỉ của Bổn-Nguyện. Vậy điều nào tốt hơn? Đáp lại, bỏ ác tu thiện là lời răn chung của Phật, nhưng chúng ta thường làm ngược lại! Nếu chỉ tự mình mà không dựa vào Bổn-Nguyện, thật khó để thoát ly sinh-tử. (Ảnh minh họa)

Tu-Chánh-Niệm Và Tu-Niệm-Phật

Tu Thánh-Đạo Môn đòi hỏi chúng ta sử dụng trí-tuệ tối đa để tránh sinh-tử. Tu Tịnh-Độ Môn đòi hỏi chúng ta trở lại ngu-si để có thể vãng-sinh. Khi hướng về Thánh-Đạo Môn, chúng ta cần rèn-luyện trí-tuệ, giữ cấm giới và điều-hòa tâm-tánh. Ngược lại, khi bước vào Tịnh-Độ Môn, chúng ta không cần dựa vào trí-tuệ, không quan tâm đến việc tu hạnh đúng đạo, không cần điều-hòa tâm-tánh. Chỉ cần nhận thức mình là người vô-trí, vô-năng, và nương vào Bổn-Nguyện để Niệm-Phật và cầu vãng-sinh. (Ảnh minh họa)

Lực Lượng Của Bổn-Nguyện

Niệm-Phật là công việc của chúng ta. Vãng-sinh là công việc mà Phật làm. Vãng-sinh là sự ban cho do Phật-Lực, còn tính toán trong tâm là do tự-lực. Chúng ta chỉ cần xưng-danh để chờ đợi Phật lai-nghinh. (Ảnh minh họa)

Hướng Dẫn Cầu-Nguyện Tam Bảo

Chúng ta thường cầu-nguyện Tam Bảo gia-bị. Đúng vậy, thọ-giáo và phát tâm không nhất thiết xảy ra cùng một lúc, vì phát tâm phát khởi khi có duyên. Ví dụ, một vị sơn tăng đã hỏi tôi rằng: “Tôi đã học pháp môn Tịnh-Độ từ lâu, đã hiểu được một chút nhưng chưa phát khởi tín-tâm. Làm sao để có thể thiết lập tín-tâm?”. Tôi đã trả lời: “Hãy cầu-nguyện Tam Bảo gia-bị”. Người sơn tăng tuân theo lời khuyên và đã có một trải nghiệm đáng kể. (Ảnh minh họa)

Vai Trò Quan Trọng Của Niệm-Phật Trong Sự Vãng-Sinh

Niệm-Phật là chuyện chúng ta làm. Vãng-sinh là chuyện Phật làm. Vãng-sinh là sự ban tặng của Phật, trong khi tự-lực là việc tính toán trong tâm. Chúng ta chỉ cần xưng-danh và chờ đợi Phật lai-nghinh. (Ảnh minh họa)

Tục Ngữ Thành Công

Có câu ngạn ngữ nói rằng nếu đi bằng thuyền, người sáng mắt hay kẻ mù đều có thể đến bờ bên kia. Tức là dù có trí tuệ cao hay không, nếu ta cố gắng đạt được mục tiêu thì sẽ thành công. (Ảnh minh họa)

Trí Tuệ Và Tín-Tâm Trong Niệm-Phật

Có người nói với Tổ Pháp Nhiên rằng: “Niệm-Phật như thầy, chắc hẳn là theo ý của Phật A Di Đà.” Tổ hỏi: “Tại sao bạn nói như vậy?” Người kia trả lời: “Vì thầy là một trí giả, hiểu rõ về công đức của xưng danh Niệm-Phật cũng như ý nghĩa sâu xa của Di Đà Bổn-Nguyện.” Tổ nói: “Rõ ràng là bạn chưa thực sự tin vào Bổn Nguyện! Khi tin vào Bổn Nguyện và xưng danh Di Đà, chẳng còn sự phân biệt về người tu dù họ là ai. Nếu có thể dựa vào trí huệ để thoát khỏi sinh-tử, thì ta không cần rời bỏ Thánh Đạo Môn mà tập trung vào Tịnh Độ Môn!” (Ảnh minh họa)

Niệm-Phật Và Lâm-Chung

Người tu Niệm-Phật và không nghi ngờ vào Di Đà Bổn-Nguyện thì khi lâm-chung không bị loạn. Điều này là nhờ Phật lai-nghinh. (Ảnh minh họa)

Vai Trò Của Niệm-Phật Trong Lâm-Chung

Phật lai-nghinh là để người tu Niệm-Phật trong lâm-chung có thể đạt được chánh-niệm, và không phải lúc lâm-chung cần phải chánh-niệm thì Phật mới lai-nghinh. Chúng ta không hiểu đúng nghĩa này thì tưởng rằng lúc lâm-chung cần phải chánh-niệm Niệm-Phật, và Phật mới lai-nghinh. Đây là không tin tưởng vào Phật-Nguyện và không hiểu rõ kinh-văn. (Ảnh minh họa)

Một Niệm Cùng Đủ

Mặc dù biết rằng “dù tội ngũ-nghịch cũng không chướng-ngại vãng-sinh”, ta vẫn cần cẩn thận và tránh phạm tội ngay cả những tội nhỏ. Biết rằng “một niệm cũng đủ”, nhưng ta cần gắng niệm-Phật nhiều hơn. Tin rằng một niệm cũng vãng-sinh, và cần niệm-Phật suốt đời. (Ảnh minh họa)

Tạo Ác-Nghiệp Và Niệm-Phật

Câu hỏi: Vì Bổn-Nguyện không loại trừ kẻ ác, nên mọi người muốn tạo ác-nghiệp, làm sao đây?
Đáp: Phật A-Di-Đà tuy không bỏ rơi kẻ ác, nhưng người tạo ác-nghiệp không phải là đệ-tử của Phật. Tất cả Phật-Pháp đều nhằm giúp chúng ta khắc-phục ác-nghiệp, vì chúng ta, loài ngu-si, không dễ dàng làm được điều đó. Do đó, ta được khuyên niệm-Phật để diệt tội. (Ảnh minh họa)

Thương-Xót Và Cải-Tạo

Phật A-Di-Đà thương-xót tất cả chúng sinh, bất kể là người thiện hay người ác, Ngài đều đến cứu rỗi. Tuy nhiên, Ngài vui mừng khi thấy người lành và thương-xót khi thấy kẻ ác. (Ảnh minh họa)

Hai Điều Cần Nhớ Trong Tu Tịnh-Độ

Trước hết, chúng ta nên nhớ hai điều sau trong tu Tịnh-Độ:

  1. Vì những người có duyên, dù phải hy sinh cả tài sản và sinh-mệnh, chúng ta nên giảng dạy Tịnh-Độ.
  2. Vì vãng-sinh của chúng ta, chúng ta cần xa lìa phiền-nhiễu và tập trung vào việc Niệm-Phật. Không tính đến những điều khác. (Ảnh minh họa)

So Sánh Niệm-Phật Và Bỏ Ác Tu Thiện

Câu hỏi: Thường nghĩ đến chuyện “bỏ ác tu thiện” mà Niệm-Phật, so với thường nghĩ đến ý-chỉ của Bổn-Nguyện mà Niệm-Phật. Điều nào tốt hơn?
Đáp: Bỏ ác tu thiện là lời răn chung của Phật, nhưng chúng ta thường làm ngược lại! Nếu chỉ tự mình mà không dựa vào Bổn-Nguyện, thì khó có thể thoát ly sinh-tử. (Ảnh minh họa)

Lắng Nghe Ngôn-Từ Pháp Thất Bại

Một vị sơn tăng đã hỏi Tổ Pháp Nhiên, rằng: “Tôi đã học pháp môn Tịnh-Độ từ lâu, đã hiểu một chút nhưng chưa phát khởi tín-tâm. Làm sao để thành lập tín-tâm?”. Tổ đáp: “Hãy cầu-nguyện Tam Bảo gia-bị”. Vị tăng kia tuân theo lời dạy. Một hôm, ông ấy đến chùa Đại-Đông và thấy khi người thợ gác cây đòn dông ở chánh điện, ông đã thấy tình xúc động lớn. Từ đó, ông không còn nghi-ngờ nữa. Sau ba năm, ông đã được vãng-sinh và gặp được nhiều điềm lành. Bởi vậy, chúng ta thường cầu-nguyện Tam-Bảo gia-bị. (Ảnh minh họa)

Sự Quan Trọng Của Niệm-Phật Trong Sự Vãng-Sinh

Vãng-sinh của chúng ta phụ thuộc vào Niệm-Phật. Niệm-Phật là công việc chúng ta làm. Vãng-sinh là công việc mà Phật làm. Vãng-sinh là sự ban tặng của Phật, trong khi tính toán trong tâm là do chúng ta tự-lực. Chúng ta chỉ cần xưng-danh để chờ đợi Phật lai-nghinh. (Ảnh minh họa)

Trí-Tuệ Và Tín-Tâm Trong Niệm-Phật

Tu-Chánh-Niệm cần dùng trí-tuệ, trong khi tu-Niệm-Phật không cần. Khi hướng về Thánh-Đạo Môn, chúng ta rèn-luyện trí-tuệ, giữ cấm giới và điều-hòa tâm-tánh. Khi bước vào Tịnh-Độ Môn, chúng ta không cần dựa vào trí-tuệ, không cần quan tâm đến việc tu hạnh đúng đạo, và không cần điều-hòa tâm-tánh. Chúng ta chỉ cần nhận thức mình là người vô-trí, vô-năng, và nương-vào Bổn-Nguyện để Niệm-Phật và cầu vãng-sinh. (Ảnh minh họa)

Niệm-Phật Là Minh-Chứng Của Vãng-Sinh

Niệm-Phật được xem như là tính toán cho việc vãng-sinh. Bởi khi ta niệm-Phật, chúng ta sẽ nhanh chóng được vãng-sinh Tịnh-Độ, gặp thánh-chúng và nghe pháp-môn. Vì thế, cõi sau trang nghiêm, ngày đêm diễn ra thuyết-pháp sâu xa, và chúng ta sẽ tự-nhiên trở thành người khai-phát thắng-giải và chứng Vô-Sinh-Nhẫn. Nếu chưa hiểu rõ ý nghĩa vãng-sinh qua Niệm-Phật, chúng ta cần học hỏi để hiểu rõ, đơn giản là biết sơ qua cũng đủ. Nếu quá ham học hỏi và muốn biết nhiều thì không có kết quả tốt. Hãy siêng-năng niệm-Phật và sẽ hơn cả. (Ảnh minh họa)

Vai Trò Của Niệm-Phật Trong Lâm-Chung

Niệm-Phật là công việc mà chúng ta làm trong lâm-chung. Vãng-sinh là công việc mà Phật làm. Do đó, để trở thành một đệ-tử của Phật, ta chỉ cần xưng-danh và chờ đợi Phật lai-nghinh. (Ảnh minh họa)

Khép Lại Bằng Tấm Gương Của Sơn Tăng

Một sơn tăng đã thắc mắc với Tổ Pháp Nhiên rằng: “Tôi đã học pháp môn Tịnh-Độ từ lâu, đã hiểu được một chút nhưng chưa phát khởi tín-tâm. Làm sao để có thể thành lập tín-tâm?”. Tổ trả lời: “Hãy cầu-nguyện Tam Bảo gia-bị”. Sơn tăng tuân thủ lời dạy và đã nhận được một trải nghiệm đáng kể. Ba năm sau, ông đã đạt được vãng-sinh và gặp được nhiều điềm lành. Chúng ta thường cầu-nguyện Tam-Bảo gia-bị.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *